Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ
steve jobs Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ ... Trong một miền ký ức nào đó của tôi, đã có một chút hồi ức ùa về buổi sáng nay. ★ Ký ức đầu tiên : Hồi 9 tuổi, tôi cùng các bạn trong xóm tổ chức một cuộc đua xe đạp. Tất cả đều được nhắc nhở là chỉ được chơi trong khu nhà F ( khu tôi ở ). “Đừng chạy ra ngoài, nguy hiểm lắm, những điều tồi tệ có thể xảy đến với con” , mẹ tôi phải nhắc tới ngàn lần trước mỗi lần tôi định đạp xe ra chơi cùng các bạn. Lúc đó là tháng 8, thời gian lý tưởng để thả diều trong thành phố. Đạp xe trở nên nhàm chán nhưng chúng tôi lại không có diều để mà thả, thậm chí còn không có tiền mà mua. Vậy làm thế nào để có được diều? Chúng tôi đã phá luật lệ một chút. Hãy ra khỏi khu nhà F nào! Không chỉ có một chút, mà chúng tôi đã đi rất xa. Hãy tưởng tượng đám trẻ 9 tuổi đạp xe vào 6h chiều đi dọc thành phố vào giờ cao điểm. Ôi nó thú vị lắm. Cho dù chúng tôi chẳng mua được con diều nào vì không có tiền. Lúc đó chúng tôi đã ghét cay ghét
Comments
Post a Comment